Khi không bị phân tâm bởi những trận đấu khốc liệt diễn ra trên bãi cát bên dưới, ông dành thời gian để tập trung vào những chi tiết của địa điểm này.
“Tôi phải tận dụng mọi cơ hội để làm việc. Tôi phải nhìn, nhìn và nhìn mọi thứ” – Ông chia sẻ thêm.
Trên thực tế, ông thừa nhận rằng việc nắm bắt trọn vẹn bối cảnh của địa điểm “có một không hai” đối với môn bóng chuyền biển là một thử thách lớn. Mặc dù Tháp Eiffel là biểu tượng nổi tiếng của Paris, song ông phải tìm cách để thể hiện được ý nghĩa của nó qua nét cọ. May mắn thay, đây không phải lần đầu tiên nghệ sĩ người Anh tham gia Thế vận hội, cũng không phải là lần đầu tiên ông tham gia vào một giải bóng chuyền bãi biển tại Olympic.
Spens lần đầu bước vào thế giới nghệ thuật Olympic trong kỳ Thế vận hội London 2012. Khi đó, ông được Liên đoàn Bóng chuyền Quốc tế (FIVB) ủy nhiệm để tạo ra một bộ phong cảnh độc đáo bằng việc tiếp cận những mái nhà và sân khấu gần đó để ghi lại cảnh tượng độc đáo diễn ra tại Quảng trường Horse Guards Parade lịch sử.
Tác phẩm của ông được đánh giá là “thành công vang dội” và mở đường cho nỗ lực tiếp theo của ông trong lĩnh vực nghệ thuật Olympic: vẽ tranh bóng chuyền bãi biển tại bãi biển Copacabana. Cần mẫn cả ngày lẫn đêm, Spens tỉ mỉ tái hiện sân vận động tạm thời, được dựng lên cho Rio 2016.
Bức tranh này nổi bật với những màu sắc tươi sáng của Brazil và tràn đầy tinh thần, năng lượng của người hâm mộ. Đây cũng là một thành công khác của nghệ sĩ người Anh – điều này nối dài hành trình của ông tại Thế vận hội Paris 2024.
Fabio Azevedo, tổng giám đốc FIVB, cho biết: “Việc thực hiện một bộ ba bức tranh để tạo nên bức tranh vĩnh cửu thực sự có ý nghĩa. Tôi đã làm việc trong môn thể thao này 34 năm và chưa bao giờ thấy một sân vận động nào như thế này. Copacabana thật kỳ diệu. Quảng trường Horse Guards thật kỳ diệu. Điều này thực sự phi thường”.
Spens sẽ nỗ lực hết mình để nắm bắt vẻ đẹp tuyệt mỹ của Sân vận động Tháp Eiffel, nhưng việc gây ấn tượng tại một thành phố tràn ngập dấu ấn nghệ thuật sẽ không mấy dễ dàng. May mắn thay, sẽ không có nhà phê bình nào đánh giá tác phẩm của ông. Khác với các cuộc thi nghệ thuật được tổ chức trong Thế vận hội Paris 1924.
Nhìn lại Olympic 1924, nghệ thuật từng là một phần không thể thiếu của Thế vận hội, được tổ chức từ Stockholm 1912 đến London 1948. Các nghệ sĩ tham gia tranh tài để giành huy chương trong các lĩnh vực kiến trúc, văn học, âm nhạc, điêu khắc và hội họa. Tại Paris 1924, các cuộc thi diễn ra tại Grand Palais, trước khi nó trở thành sân khấu tuyệt đẹp cho môn đấu kiếm tại Paris 2024.
Jean Jacoby (người Luxembourg) đã giành huy chương vàng môn hội họa với tác phẩm Three Sports Studies (1924) và Rugby, trong khi Jack Yeats của Ireland giành huy chương bạc với tác phẩm có tựa đề Swimming.
Tác phẩm Three Sports Studies (1924) của Jean Jacoby
Tuy nhiên, khác với các nghệ sĩ trước đây, Spens không tham gia tranh giải mà chỉ đơn giản là muốn tạo ra một tác phẩm đặc biệt.
“Trận đấu bắt đầu,” nghệ sĩ tài năng nói, “Nhưng như trong Olympic, đôi khi bạn thắng và đôi khi không. Tôi chỉ cần tiếp tục làm việc”.
Mặc dù tác phẩm của ông không đủ điều kiện giành huy chương vàng, nhưng nó sẽ được trao cùng với chúng. Mỗi vận động viên giành huy chương môn bóng chuyền bãi biển tại Paris 2024 sẽ nhận được một bản in có chữ ký của tác phẩm cùng với huy chương vàng, bạc hoặc đồng – một món quà lưu niệm xứng đáng được treo trong Louvre.