Nếu để miêu tả chính xác dấu ấn cá nhân của Sapochee qua các tác phẩm, có thể thấy rõ ràng nhất là sự tôn thờ và đắm đuối với những câu chuyện và cảm xúc rất đời thường. Chi chia sẻ rằng, tình yêu và con người là cảm hứng vô tận để đào sâu và trở thành chất liệu lớn để cô thực hành nghệ thuật.
Mình bắt đầu đến với nghiệp nhiếp ảnh là để thỏa đam mê và khai thác cảm xúc. Bản thân Sapochee là người thích khám phá nữa, việc hay tò mò và tìm hiểu về chất liệu, đặt câu hỏi “tại sao”, “làm cách nào” vô tình cho mình cơ hội được trải nghiệm với vai trò Installation Artist và Set Designer. Đây cũng là cơ hội để mình thử thách bản thân dựa trên đề bài chung nhưng mang ý nghĩa cá nhân.
Nhiếp ảnh đối với mình là khoảnh khắc, là câu chuyện giữa người với người. Mình tiếp nhận và biến những giây phút quý giá ấy thành hình. Mọi vật đều xoay chuyển theo thời gian, và đó là vòng tuần hoàn của những mẩu chuyện nhỏ lẻ về cuộc đời. Mình “mượn” một câu chuyện, một cảm xúc, một vật thể để kể chúng theo góc nhìn riêng trong từng khung cảnh, trang phục hay đôi khi là một loài hoa mang tên.
Tình yêu. Mình mang vẻ đẹp của tình yêu vào các tác phẩm của mình, vì vốn dĩ tình yêu là thứ khiến mình hiểu bản thân sâu hơn, để người hiểu người rõ hơn.
Photographer, một công việc mà có người cho rằng, “chỉ là bấm nút chụp”, còn người trong nghề thì trân trọng và hiểu được giá trị nghệ thuật của từng khoảnh khắc. Đối với Sapochee, thử thách lớn nhất, khó khăn nhất khi theo đuổi nghiệp nhiếp ảnh là gì?
Sapochee làm về hình nhưng thiêng nhiều về yếu tố cảm xúc, nên mình luôn yêu những tác phẩm của bản thân. Và quá trình hiện thực hóa suy nghĩ luôn là thử thách trong mỗi dự án đối với mình, vì khi đưa những ý tưởng thành hình, người xem vẫn phải cảm được câu chuyện mình muốn truyền đạt. Dù là kể về một cái ghế, một chiếc áo hay kể cả một loài hoa đều vô vàn ý nghĩa tượng hình.
Bạn từng chia sẻ rằng, “mình luôn 50/50 trong mọi vấn đề, trừ những thứ mình tự quyết định cho bản thân”, vậy đối với Sapochee, khi theo đuổi công việc nhiếp ảnh này, lí trí và cảm xúc, điều nào cần được nuôi nấng hơn (quan trọng hơn) khi làm việc?
Mình nghĩ là cả hai. Có cảm xúc để vẽ thành hình, và có lý trí để nhìn nhận mọi việc theo đúng hướng đi của nó. Cả hai yếu tố ấy không thể tách rời để tạo một sản phẩm và hình ảnh hoàn thiện.
Đối với bạn, sức mạnh của nhiếp ảnh là gì?
Điều mình trân trọng nhất khi làm ra một tác phẩm, là khả năng thỏa mãn mọi giác quan và được lắng nghe người thưởng thức kể lại tác phẩm của mình theo góc nhìn của họ. Ấy là lúc một tác phẩm được mang nhiều tên gọi khác nhau, với nhiều tầng ý nghĩa được khán giả đồng sáng tác với mình.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian chia sẻ cùng Art Republik, mong chúng ta sẽ được gặp nhau trong nhiều dự án mới. Chúc Sapochee gặt hái được nhiều thành công và lưu trữ thật nhiều vẻ đẹp, cũng như tình yêu dành cho cuộc sống, của bạn!