Cảm xúc thường trực trong con người tôi luôn ở trạng thái sắp xúc động, vậy nên khi chỉ mới biết tin đêm nay có lễ công bố các đề cử, tôi đã rơm rớm nước mắt. Tôi thấy xúc động với toàn bộ quá trình cùng mọi người làm, cùng mọi người nghĩ, ngay cả những lúc chờ đợi cũng rất lãng mạn. Tôi thích tìm cảm xúc từ những khoảnh khắc như vậy. Khi nhận được tin thiết kế của mình có tên trong 5 đề cử, việc đầu tiên tôi làm là chạy một vòng quanh nhà, ôm bà, ôm mẹ và thơm vợ.
Có thể nói là duyên do ông trời sắp đặt. Chúng tôi lớn lên cùng một tuyến phố, nhưng suốt 20 năm không quen biết nhau, cho tới album Gieo thì mới “va” vào nhau.
Không nhiều điểm tương đồng lắm. Tôi cũng chỉ nghe một vài ca khúc của Ngọt nên không nhận mình là “fan cứng”. Nhưng nếu có một điểm chung, tôi nghĩ đó là chúng tôi cùng cháy bằng một thứ lửa thiêng, cùng được nuôi bằng một thứ nước thiêng và cùng sống trong thời đại của một thế hệ trẻ người Việt luôn cháy và chảy không ngừng.
Năng lượng của tuổi trẻ, sắc màu của âm nhạc và cảm xúc của một lễ hội.
Dồi dào, rực rỡ và lạc quan.
Một góc nhìn mới khi thiết kế một sản phẩm âm nhạc.
Với tôi, đã từ lâu rồi việc mua và sở hữu album dưới hình thức đĩa CD không còn chỉ để nghe nhạc. Mọi người tìm đến album vật lý vì họ mong muốn có thêm cảm xúc, nên tôi coi giá trị của chúng như các tác phẩm điêu khắc và việc tương tác với chúng như một lễ hội. Mối quan hệ giữa nhạc, người và vật nên là một sự gắn kết chặt chẽ để có thể nhớ về nhau và đối thoại với nhau trong khoảng thời gian cùng chung sống.
Về ý tưởng thiết kế, tôi muốn có một lễ hội được gieo kín trong chiếc “hộp thời gian”. Trái với ngoại hình giản dị, bên trong hộp là một lễ hội màu sắc đầy năng lượng, nơi những cảm xúc được hữu hình hóa, những lời nhắn nhủ được gửi gắm tới tương lai. Đó cũng là cánh cổng để mời người nghe đến với những điều thú vị trong thế giới Gieo của Ngọt, nơi mà màu sắc, âm nhạc và cảm xúc mang đậm chất psychedelic của những thập kỷ trước được tái diễn dịch.
Ba kỷ niệm luôn nhé.
Chuyện thứ nhất: Sau khi tôi và Giám đốc sản xuất Colin Trần yêu cầu xưởng in thực hiện in lại sản phẩm nhiều lần, người chủ xưởng in đã lập một ban thờ ở giữa xưởng để cúng. Từ đó, công việc in ấn có vẻ trôi chảy hơn.
Chuyện thứ hai: Ba trong bốn thành viên của Ngọt bị ốm nặng và sốt cao vào đúng ngày chụp hình cho ban nhạc, nhưng mọi người vẫn cố gắng để có thể làm việc một chút. Quả là một kỷ niệm đáng nhớ.
Chuyện thứ ba: Ngoài tôi cùng hai người nữa trong team, tất cả những người còn lại đều không thực sự hiểu họ đang làm gì và thành phẩm cuối cùng sẽ trông như thế nào trong suốt quá trình làm việc. Tôi nghĩ nhiều khi đó cũng là một điều thú vị.
Với tôi, lúc được làm việc luôn là lúc vui tôi vui nhất. Tôi nghĩ nếu ta có niềm vui trong khi làm việc, thành quả chắc chắn sẽ hay.
Mang cúp về nhà và đặt lên ban thờ ông nội qua Tết năm nay.